Trang

Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

ĐÔNG XƯA

Tôi nhớ mùa gặt lúa Nàng Tri năm 1975, trời thì mưa rỉ rả lại gió bấc thổi không ngừng, dưới thì nước gần tới háng, chúng tôi chỉ có chiếc nón lá che mưa, mỗi người phải gặt cho xong công lúa(1260 m2 )trong ngày để lấy gạo về cho gia đình. Dù lạnh hai hàm răng đánh bò cạp cũng phải ráng chứ sao…

ĐÔNG XƯA

Gặt mướn ngày đông cực rất nhiều
Trời già thử dạ các con yêu
Chén cơm để giữa đồng mông quạnh
Gan ruột phơi trần chốn tịch liêu
Lúa chín vàng bông người sắp đói
Bếp hồng thiếu gạo cảnh dần xiêu
Sức trai cố xử nguồn sinh lực
Ướt lạnh bườn qua , sợ một điều…

Cao Linh Tử

28/12/2014
------------------- 

HỌA:

  • Kim Trần Họa theo

    NẾP XƯA


    Buôn lưng bán cật được chi nhiều
    Biết vậy nương đồng đã lỡ yêu
    Ấy cảnh rền thôn mùa nắng mật
    Đây quà rỡ mặt tích Lang Liêu
    Nam thanh trẩy hội đình xưa rộn
    Nữ tú cười tình gã tráng xiêu
    Cứ thế đời ông truyền cháu nạp
    Dù đi xứ lạ cũng y điều

  • Xuan Phuong Tran ĐÔNG XƯA ĐI GẶT
    Ngày đông đi gặt khổ càng nhiều
    Nứt nẻ mặt môi chẳng thể yêu

    Sương sớm buốt chân tay lạnh cóng
    Nắng trưa rát mũi cảnh cô liêu
    Cắt vài thước ruộng trời đà tối
    Gánh sáu bảy quang bóng đã xiêu
    Gió bấc ào ào bay cả nón
    Tím da hâm nóng trái tim điều!
    Xuân phương 1-1-2015

  • Nguyen Dac Thang ĐÔNG XƯA
    Nhớ buổi đông xưa bổng lạnh nhiều
    Cuộc đời giam hãm khát tình yêu
    Ngày dài lao động thân rời rã 
    Đêm tối nằm co gối tịch liêu
    Ba lớp áo gai không đủ ấm
    Mấy vòng lửa ngọn bước chân xiêu
    Chiều nhìn thơ thẩn ra đường cái
    Ngắm bóng xe qua … ước một điều!
    Nguyễn Đắc Thắng
    20150108

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

TRỞ TRỜI



Bấc lạnh tung hoành với ngọn đông
Triều dâng sương trắng dán đầy sông
Tre già lả ngọn bay chùm lá
Mai sớm trơ cành trổ mấy bông
Trở gió đầu đông ông cụ cảm
Gìn thân cuối nẻo thuốc nam phòng
Hết năm thành lệ như trời định
Rộn rịp thây phàm đất đá phong.
 

Cao Linh Tử
-------------


SẦU ĐÔNG
Da diết khối tình giữa cảnh đông
Lục bình xơ xác trôi trên sông

Mây bàng bạc phủ giăng màu xám
Gió lạnh lùng thổi hắt cánh bông
Lặng lẽ niềm đau buồn thế sự
Mịt mùng viễn ảnh tắc khơi lòng
Bóng chiều ray rứt người say cuộc
Khắc khoải căm hờn ngọn bắc phong! 
Nguyễn Đắc Thắng
Cao Lãnh - 20141221


-----------------

NHỚ ĐÔNG XƯA

Mỗi khi se lạnh là sang đông,

Chạnh nhớ về xa một bến sông,
Luống cải ven bờ ngồng mấy nụ
Dãy cà cuối bãi cọng vài bông.
Âu lo hai bữa buồn trong dạ,
Lo lắng qua ngày xót cả lòng.
Mưa gió mưu sinh rất khốn khó,
May mà tích trữ để phòng phong.
Nhatthuyh