Ngậm ngùi nhớ bến hẹn ngày xưa Tắc Ráng hàng ngày một chuyến trưa Khách đỗ bờ kênh hòa nắng gió Ta chờ bóng gáo rụng hoa mưa Ân tình mỗi lúc mù sương thấm Nghĩa cữ sau cùng cánh nhạn đưa Cuối nẻo bụi hồng xa dấu ái Còn chăng phảng phất chút hương thừa.
Bên cũ còn đây, dâu dáng xưa Tháp Mười đồng dãi nắng vàng trưa Cây đa nghiêng bóng lơ thơ lá Quán nhỏ mái xiêu tí tách mưa Thương nhớ bao ngày sông nước biệt Nghĩa tình mấy thuở gió mây đưa Xa xôi ai nhớ lời thề hẹn Xin gửi cho ta chút thiếu thừa
hình như anh mình nhớ.. người xưa ai đó chung đường mỗi sớm trưa xuân đi hạ đến thương vời vợi... một thưở - đứng chờ .dưới cơn mưa.... thấy bài mới qua đọc- trêu anh trai chút- đừng giận em gái nha anh... hiiii
Khoảnh khắc xưa giờ trả lại xưa Đã rồi trăn trở sáng chiều trưa Tình yêu vân cẩu tan theo gió Vết rạn tâm hồn buốc với mưa Bặt tín thời gian qua ánh chớp Vô tình năm tháng lụn thoi đưa Hai người hai nẻo xa vời vợi Có nghĩ về nhau chắc cũng thừa.
Em vẫn ngồi đây ở bến xưa Chờ người chung một chuyến đò trưa Niềm thương tung thả theo làn gió Nỗi nhớ đan lồng với giọt mưa Xuân đã trôi đi như nước chảy Thuyền còn qua lại tựa thoi đưa Mỏi mòn ngóng đợi nào đâu thấy Ước hẹn thành đôi bõng hóa thừa!?
Xin em đừng đến đợi người xưa Bến vắng lâu rồi quá xế trưa Hóa đá ngồi im cùng nắng gió Mủi lòng đứng lặng mặc cơn mưa Bữa ăn trông mẹ lò không cháy Giấc ngủ giật mình võng chẳng đưa Nheo nhóc đàn con thì cố dưỡng Hồn ma năm cũ kể như thừa !
Chong đuốc lỡ *làm sao quên được dáng người xưa vẫn biết tàn trăng,nắng đã trưa nặng nỗi cung đàn chênh chếch phím chạnh lòng giọng sáo lạc loài mưa chân lê lối lạ,đau lần tiễn hồn gữi đường quen,xót lúc đưa ngàn lẽ một lời chong đuốc nhớ em thương anh mãi cớ chi thừa
Trăng tàn đáy nước trở thành xưa Mấy bận ngậm ngùi muộn buổi trưa Khi khuyết khi tròn đầu ngọn sóng Lúc mờ lúc tỏ cuối cơn mưa Con đò bến cũ bao lần đón Lữ khách năm nào một chuyến đưa Vương vãi lá vàng thêm héo hắt Vầng thơ trăm mảnh biết sao thừa !
Cảm động Bài thơ hay lạ của ai xưa Vết nến tàn rơi ngóng tận trưa Ra cũng bao người nghiêng ngã gió Nào riêng ta với lạnh lùng mưa Văn chương ơi hỡi sao khờ rước Mơ mộng xin đừng có dại đưa Mấy tiếng tỏ tình chân thật quá Làm đau tim kẻ đến sau thừa. -Kẻ ẩn danh 2(không phải tác giả bài CĐL)
Một chút chạnh lòng bến đợi xưa Xa rồi nỗi thấp thỏm chờ trưa Lòng người chao đảo theo chiều gió Bến nước ngậm ngùi với tiếng mưa Đâu phải mài thơ hòng gợi cảm Mà đem gởi cái để đong đưa Cảm ơn tất cả tình tri kỷ Đã cố tìm an cổ đại thừa.
Tôi nghĩ đến 3 kẻ ẩn danh thì Cao huynh khốn đốn rồi nên không dám nhận mình là kẻ thứ 4. Đây là những người khác nhau thật đấy, đừng nghĩ là trò đùa của 1 người( ít nhất là có từ 2 trở lên). Hy hữu, hy hữu.
Mình muốn giúp Cao huynh tìm ra đáp án ,chỉ có hai người vì ẩn danh 1 &3 chỉ là 1 vì đầu dòng điều kg viết hoa, khả năng là vậy., xét về thơ Đường rất hay vậy Cao huynh họa lại cho thêm hứng, hoành tráng đủ trăm bài (suy đoán chỉ 2 thôi)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBên cũ còn đây, dâu dáng xưa
Trả lờiXóaTháp Mười đồng dãi nắng vàng trưa
Cây đa nghiêng bóng lơ thơ lá
Quán nhỏ mái xiêu tí tách mưa
Thương nhớ bao ngày sông nước biệt
Nghĩa tình mấy thuở gió mây đưa
Xa xôi ai nhớ lời thề hẹn
Xin gửi cho ta chút thiếu thừa
hình như anh mình nhớ.. người xưa
Trả lờiXóaai đó chung đường mỗi sớm trưa
xuân đi hạ đến thương vời vợi...
một thưở - đứng chờ .dưới cơn mưa....
thấy bài mới qua đọc- trêu anh trai chút- đừng giận em gái nha anh... hiiii
Hiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
XóaNgười cũ khuất rồi cánh nhạn đưa
Trả lờiXóaHương xưa còn giữ dấu kín lòng
Duyên thừa ai dệt rồi ly biệt
Một hôm mộng mị... tỉnh giấc trưa
Muội ghé thăm, nhà huynh vẫn réo rắc với những dòng thất ngôn bát cú.
Xin phép cho muội họa mấy dòng với.Luôn khỏe nhé huynh
Cảm ơn em Bằng Lăng Tím
XóaMỀM TRÁI TƯƠNG TƯ
Trả lờiXóaGiữ hộ dùm nhau chút nhớ thừa
Một lần xa tít chuyến đò đưa
Tình dang díu bạn mùa chao nắng
Duyên lỡ làng nhau lúc trở mưa
Dạ rối bồn chồn dòm gió sớm
Đời đau lặng lẽ ngóng mây trưa
Mịt mờ lối nhạn,màu trăng nước
Mềm trái tương tư....khoảnh khắt xưa
TỰ NHỦ
XóaKhoảnh khắc xưa giờ trả lại xưa
Đã rồi trăn trở sáng chiều trưa
Tình yêu vân cẩu tan theo gió
Vết rạn tâm hồn buốc với mưa
Bặt tín thời gian qua ánh chớp
Vô tình năm tháng lụn thoi đưa
Hai người hai nẻo xa vời vợi
Có nghĩ về nhau chắc cũng thừa.
Cao Linh Tử
26/4/2014
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaEm vẫn ngồi đây ở bến xưa
Trả lờiXóaChờ người chung một chuyến đò trưa
Niềm thương tung thả theo làn gió
Nỗi nhớ đan lồng với giọt mưa
Xuân đã trôi đi như nước chảy
Thuyền còn qua lại tựa thoi đưa
Mỏi mòn ngóng đợi nào đâu thấy
Ước hẹn thành đôi bõng hóa thừa!?
Đối họa:
XóaVỀ ĐI EM
Xin em đừng đến đợi người xưa
Bến vắng lâu rồi quá xế trưa
Hóa đá ngồi im cùng nắng gió
Mủi lòng đứng lặng mặc cơn mưa
Bữa ăn trông mẹ lò không cháy
Giấc ngủ giật mình võng chẳng đưa
Nheo nhóc đàn con thì cố dưỡng
Hồn ma năm cũ kể như thừa !
Cao Linh Tử
26/4/2014
Chong đuốc lỡ
Trả lờiXóa*làm sao quên được dáng người xưa
vẫn biết tàn trăng,nắng đã trưa
nặng nỗi cung đàn chênh chếch phím
chạnh lòng giọng sáo lạc loài mưa
chân lê lối lạ,đau lần tiễn
hồn gữi đường quen,xót lúc đưa
ngàn lẽ một lời chong đuốc nhớ
em thương anh mãi cớ chi thừa
Đối họa
XóaBẾN XƯA
Trăng tàn đáy nước trở thành xưa
Mấy bận ngậm ngùi muộn buổi trưa
Khi khuyết khi tròn đầu ngọn sóng
Lúc mờ lúc tỏ cuối cơn mưa
Con đò bến cũ bao lần đón
Lữ khách năm nào một chuyến đưa
Vương vãi lá vàng thêm héo hắt
Vầng thơ trăm mảnh biết sao thừa !
Cao Linh Tử
29/4/2014
Cảm động
Trả lờiXóaBài thơ hay lạ của ai xưa
Vết nến tàn rơi ngóng tận trưa
Ra cũng bao người nghiêng ngã gió
Nào riêng ta với lạnh lùng mưa
Văn chương ơi hỡi sao khờ rước
Mơ mộng xin đừng có dại đưa
Mấy tiếng tỏ tình chân thật quá
Làm đau tim kẻ đến sau thừa.
-Kẻ ẩn danh 2(không phải tác giả bài CĐL)
TÌNH VẠN THUỞ
Trả lờiXóavớt trăng phơi tít đỉnh đào xưa
hong ấm tình nhau dưới nắng trưa
phó mặt gió nghiêng đùa sóng sớm
cho dù trăng khuyết chạm đầu mưa
nến tàn mờ tỏ giây ly biệt
mộng tỉnh lâm ly phút tiễn đưa
gùi nhớ trong chăn tình vạn thuở
điếng đau trăm mảnh mấy thu thừa
Đêm tàn
Trả lờiXóaĐàn cầm mấy khúc nhớ duyên xưa
Ngẩng mặt giật mình bóng xế trưa
Khép cánh hoa tàn rời rã nắng
Nhặt làn hương sót thẩn thờ mưa
Bên song gió hỡi niềm thương chở
Bến nước tình ơi nỗi nhớ đưa
Luyến tiếc cũng đành xin để hận
Tri âm biền biệt đã xuân thừa.
-Kẻ ẩn danh 2 đáp ta TÌNH VẠN THUỞ
XóaTRẢ LỜI CHUNG CHO NẶC DANH
Một chút chạnh lòng bến đợi xưa
Xa rồi nỗi thấp thỏm chờ trưa
Lòng người chao đảo theo chiều gió
Bến nước ngậm ngùi với tiếng mưa
Đâu phải mài thơ hòng gợi cảm
Mà đem gởi cái để đong đưa
Cảm ơn tất cả tình tri kỷ
Đã cố tìm an cổ đại thừa.
Cao Linh Tử
30/4/2014
Ẩn danh 3 :
Trả lờiXóa"Chạm Thu Lá Khóc"
đã lỡ nhau rồi chuyện cũ xưa
tàn đêm nỗi sớm lẫn niềm trưa
tơ khoan nhặt khúc hòa trong gió
hoa tả tơi cành quyện giữa mưa
chín nhớ mình ơi đâu dám gửi
mười thương ta hỡi chẳng liều đưa
chạm thu lá khóc trong hiu quạnh
nghe quánh hồn đau chút muộn thưa
Tôi nghĩ đến 3 kẻ ẩn danh thì Cao huynh khốn đốn rồi nên không dám nhận mình là kẻ thứ 4. Đây là những người khác nhau thật đấy, đừng nghĩ là trò đùa của 1 người( ít nhất là có từ 2 trở lên). Hy hữu, hy hữu.
Trả lờiXóaMình muốn giúp Cao huynh tìm ra đáp án ,chỉ có hai người vì ẩn danh 1 &3 chỉ là 1 vì đầu dòng điều kg viết hoa, khả năng là vậy., xét về thơ Đường rất hay vậy Cao huynh họa lại cho thêm hứng, hoành tráng đủ trăm bài (suy đoán chỉ 2 thôi)
Trả lờiXóaCảm ơn Lương Huynh chỉ điểm....Mình cũng hết đạn rồi đành treo súng lên thôi hiiiiiiiii
Trả lờiXóa