Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013
GIÁC !
SÁM GIÁC
Ngộ khấp Tu Bồ đã cạo râu
Ta la rơi rụng lộn xà ngầu
Có không thật giả tướng phi tướng
Say tỉnh đục trong đâu chẳng đâu
Tam vạn lục thiên thua hạt bụi
Ngàn hai năm chục đắc nhơn câu
Ta bà cỏi tạm sai như đúng
Đích thị vô thường lúng túng sâu…
Phan Thanh Danh :
Họa:
TỰ GIÁC
Ngàn năm chôn xác chẳng chôn râu
Tây độ Lưu Sa cát đỏ ngầu
Sắc tức thị không từng thấy đó
Vô vô minh tận đã thiền đâu
Ngũ thời bát giáo còn chưa thuộc
Lục tặc tam bành mãi chấp câu
Cũng rắp tầm sư cầu Pháp Phật
Hiềm vì biển ái lở càng sâu !
Cao Linh Tử
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cũng rắp tầm sư cầu Pháp Phật
Trả lờiXóaHiềm vì biển ái lở càng sâu !
Tuổi đời vừa bạc tóc cùng râu
Trả lờiXóaSống giửa phù sa nước đỏ ngầu
Thưở nhỏ tha phương đời lử khách
Bây giờ mỏi mệt chẳng đi đâu
Chăm nom khoai lúa cùng gà vịt
Rảnh rổi bơi xuồng lưới và câu
Trưa nắng vui chơi cùng mạng ảo
Mưa buồn mở máy biết đi đâu.
Haaaaaa đi sang nhà tui nhậu !
Xóacho hùn 1 xị...lá vàng
Xóagọi thêm 3 ả... cả làng cùng vui !
Rắp ranh vuốt tóc lại vê râu
Trả lờiXóaChỉ thấy chung quanh nước đục ngầu
Ngọn sóng lô xô về nẻo ấy
Đám bèo lặng lẽ đến nơi đâu?
Bầu trời trỗng rỗng như bong bóng
Móng cụt vòng cong hệt lưỡi câu
Nắng quái chiều hôm đương hắt chéo
Mưa nguồn ràn rạt trút dòng sâu!
Nước bạc vỗ về dòng uốn khúc
XóaBèo trôi man mác bóng người xưa
Còn đây bến vắng màu trong đục
Xao xác canh gà nhớ sớm trưa ?
Bái phục các bác em về mau ! hihi
Trả lờiXóa