Tang điền thương hải đã bao năm Dấu cũ hồn xưa nhớ tiếc thầm Trăng sáng hàng cau đâu dễ thấy Đồng xanh cánh én hết về thăm Người đi kẻ đến mà thay xác Đất đổi đời lên phải bốc xăm Khói bụi âm thanh hòa nắng gió Tình quê đâu mất chẳng còn tăm .
Lại cũng hai thằng xuân đối ẩm Mà như vạn thuở dấu song hành Ngà ngà đủ ấm lòng thi khách Loáng thoáng dần xa đỉnh yến anh Vượt mốc hành trình qua sáu bó Nghe lòng trăn trở suốt năm canh Giao thời lỡ bước đường mai một Chén rượu câu thơ thế cũng đành.
Hồi ấy hồn nhiên mớ tuổi xanh Tình khờ cảm xúc cũng hơi lanh Tháng mười mượn tiếng nương chiều gió Ngày Tết theo dòng đến mái tranh Đắm đuối vòng tay cho vị ngọt Hãi hùng miệng thế tỏa mùi tanh Trầu cay tức tửi theo người lạ Làm chết đài hoa nụ chửa thành !