Trang

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

DÔNG LỐC CHIỀU HÔM QUA





DÔNG LỐC CUỐI THÁNG NĂM

Nửa chiều trời bỗng nổi cuồng phong
Ngồi đứng không yên mãi phập phồng
Gió giật cây già nhào trốc gốc
Nhà lay mái cũ tốc quay vòng
Tai bay họa gởi tan hoang của
Lệ ứa  người đau quặn thắt lòng
Cơ khổ nhọc nhằn nên nghiệp nhỏ
Vài mươi phút lại hóa tay không.

Cao Linh Tử


29/5/2013

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

UỐNG CHÉN HOA XUÂN





Uống thử một lần ấm áp xuân
Nhìn hoa lặng lẽ biết nên dừng
Riêng dành thi vị đầy hương tỏa
Biệt giữ  quỳnh tương nửa chén  ngưng
Vời vợi hồn dâng phô ý sáng
Thâm trầm mật thấm nhắp bôi lưng
Tâm tư giấu kín miền cao ngất
Dẫu được đào tiên cũng có chừng.


Cao Linh Tử


Họa: 
Thả hồn bay bổng giữa trời xuân
Ý muốn rong chơi phải gác dừng
Lữ khách lại gần cơn lốc cuốn
Chén quỳnh nhấp nửa giấc mơ ngưng
Rũ hoa cánh rụng hoa đương thắm
Bỏ mật ong bay mật chớm lưng
Ảo ảnh tâm hồn bao hối tiếc
Mộng mà như thật uổng vô chừng.

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

VỊNH TRÁI ỚT







Trời sinh như vậy chẳng vì ai
Xé lưỡi tê môi  hấp dẫn hoài
Da láng trông thèm màu đỏ thắm
Thân mềm cắn thử vị nồng cay
Cà ri anh Bảy ưa nên trộn
Chè đậu dì Hai kỵ chả xài
Bà Xã hay ghen thường mượn tiếng
Sừng Trâu Hiểm Mẳn thích thì nhai.

Cao Linh Tử
-----------------------------

Họa:

Cắn thử xé lòng vẫn nhớ ai
Sưng môi tê lưỡi cứ mê hoài
Trái xanh nho nhỏ ưa mùi hắc 
Ớt hiểm thon dài thích vị cay
Nem gỏi thêm vào bằm xắt trộn
Lẩu cua bắt buộc phải mua xài
Ghen lồng tức tối ôi..đời tiếng !
Đỏ tím sừng trâu khoái lại nhai.


Nguyệt Anh

---------------------------------

Bài họa 2 :

VỊNH TRÁI ỚT


Nhỏ nhắn, mềm thon chẳng giống ai
Làm chi nên nỗi thít tha hoài
Tê môi tưởng những ... phun dầu nóng
Phỏng lưỡi ngờ chăng ... xát cải cay
Bánh ngọt người Tây thường chẳng chuộng
Bún bò xứ Huế vẫn ưa xài
Ghen tương tiếng ấy oan không nhỉ
Hương vị đặc trưng thích cứ nhai


La Thuỵ

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

THƠ CẢM TÁC

Ký Toàn Tiêu sơn trung đạo sĩ 

Nguyên
 tác: Vi Ứng Vật

寄全椒山中道士 
韋應物 

今朝郡宅冷, 
忽念山中客。 
澗底束荊薪, 
歸來煮白石。 
欲持一瓢酒, 
遠慰風雨夕。 
落葉滿空山, 
何處尋行蹟? 

Ký Toàn Tiêu sơn trung đạo sĩ 

Vi Ứng Vật 

Kim triêu quận trạch lãnh, 
Hốt niệm sơn trung khách. 
Giản để thúc kinh tân, 
Quy lai chử bạch thạch. 
Dục trì nhất biều tửu, 
Viễn uỷ phong vũ tịch. 
Lạc diệp mãn không sơn, 
Hà xứ tầm hành tích? 

--Bản dịch của MaiLộc—
  
Sáng nay quận đường trời giá lạnh ,
Chạnh nhớ người cô quạnh rừng sâu .
Dưới khe nhặt củi , dãi dầu ,
Lò kê trên đá vùi đầu thổi cơm .
Ta muốn mang rượu ngon một hủ ,
Chút hương nồng ấp ủ đêm mưa .
Ngập rừng lá đổ gió lùa ,
Nơi nao biết dấu mà đưa đến ngưòi ?
 -----------------------------


寄全椒山中道士 GỞI ĐẠO SĨ TOÀN TIÊU TRONG NÚI
今朝郡齋冷,   Thư trai sáng se lạnh,
忽念山中客。   Chợt nhớ đến đạo huynh.        
澗底束荊薪,   Dưới khe tìm nhúm củi,
歸來煮白石。   Mang về nấu đá xanh.
欲持一瓢酒,   Ta quảy theo bầu rượu,
遠慰風雨夕。   Mưa gió ấm chút tình.
落葉滿空山,   Lá rơi đầy núi vắng,
何處尋行跡。   Biết đâu mà tìm anh !?
        
韋應物           Đỗ Chiêu Đức diễn nôm.
-------------------------

THƠ CẢM TÁC

TÌNH BẰNG HỮU

Quận đường  núi thẳm cùng là sĩ
Kẻ giữ an dân người luyện khí
Tiết lạnh thư phòng hủ rượu ngon
Rừng sâu  thạch động nồi cơm dị
Muốn tìm bạn ấy chén hàn huyên
Chẳng biết đường nao nơi trú nghỉ
Bằng hữu ngày xưa đẹp biết bao
Bây giờ có mấy người chung thủy.

Cao Linh Tử


Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

CHUYỆN TRẦU CAU




Dây tơ vấn vít thân cây lão
Đẹp nghĩa keo sơn bền một dạo
Cau đứng vươn mình ướt giọt mưa
Trầu đeo trải lá tươi màu áo
Lao xao gió nhẹ dáng mơ màng
Lấp loáng trăng thanh hồn mộng ảo
Hòa hợp ân tình suốt mấy mùa
Bỗng dưng đổ ngã buồn ngơ ngáo

 Cao Linh Tử

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

THẤY VÀ BIẾT


Thời gian vũ trụ chẳng chia phân
Cái thấy vô minh định dị vần
Thuận tiết đặng nhiều rằng hữu phước
Nghịch mùa thất bát ấy vô phần
Hên xui Trời Đất không thu phát
Xấu tốt Quỷ Thần chả đếm cân
Như thị mặc tình sinh với diệt
Thong dong tự tại thứ ta cần.

Cao Linh Tử

Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

THỬ DÂY ĐÀN



Tôi đến nhà em thử tiềng đàn
Hai dây văn vũ bực hò xan
Lai rai vài điệu buồn muôn thuở
Nức nở một hồi viết mấy trang
Cười nhẹ sư ca hoài lãng tử
la to tiểu muội khá trường can
Ngồi chơi cả buổi không trà nước
Còn ghẹo thằng anh chực kéo màn.

Cao Linh Tử

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

THẾ TÌNH


Phóng đại tình sau thấu kính mờ
Ta Bà bỗng chốc đẹp như mơ
Khi lu khi tỏ mời ong bướm
Bên trắng bên đen vắt sợi tơ
Vội mở hồng tâm luôn khốn khổ
Hoài theo  ảo ảnh mãi ngu khờ
Nồi kê chưa chín  cam lòng chịu
Cát bụi trở về nấm mộ trơ.

Cao Linh Tử

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

THƠ PHÓNG TÁC


Túc nghiệp sư sơn phòng đãi Đinh Đại, bất chí

Nguyên tác: Mạnh Hạo Nhiên

宿業師山房待丁大不至 
孟浩然 

夕陽度西嶺, 
群壑倏已暝。 
松月生夜涼, 
風泉滿清聽。 
樵人歸欲盡, 
煙鳥棲初定。 
之子期宿來, 
孤琴候蘿逕。 

Túc nghiệp sư sơn phòng đãi Đinh Đại, bất chí 
                                            Mạnh Hạo Nhiên 

Tịch dương độ tây lĩnh,
Quần hác thúc dĩ mính.
Tùng nguyệt sinh dạ lương,
Phong tuyền mãn thanh thính.
Tiều nhân quy dục tận,
Yên điểu thê sơ định.
Chi tử kỳ túc lai,
Cô cầm hậu la kính. 

--Dịch nghĩa:--

Đêm ngủ ở sơn phòng của nghiệp sư, 

chờ Đinh Đại, không đến 


Qua tây lĩnh lúc chiều xuống 
Các hang hóc bỗng chốc chìm trong bóng tối 
Hàng tùng và ánh trăng làm đêm lạnh thêm 
Nghe rõ tiếng gió vang và tiếng suối reo 
Tiều phu đã về hết 
Chim sương bắt đầu tìm chỗ trú 
Người (bạn) ấy hẹn đến ở lại qua đêm 
Mình ta ôm đàn đợi nơi con đường nhỏ.



DỊCH THƠ :
(1)
Qua Tây Lĩnh nắng chiều ngả bóng ,
Bóng tối tràn hang động thật nhanh .
Trời đêm trăng lạnh thông xanh ,
Gió vang suối nhạc âm thanh trong ngần .
Tiều phu đã dần dần về hết ,
Trong khói sương khuất vết chim trời .
Đêm nay bạn hẹn đến chơi ,
Ôm đàn đường nhỏ đợi người mình ta .
                                 Mailoc phỏng dịch

Phóng tác khoáng thủ:

TÂY LĨNH TRÔNG BẠN

Qua Tây Lĩnh nắng chiều in bóng
Sẩm tối loang nhanh ngoài cửa động
Trăng chiếu hàng thông lạnh lẽo cành
Suối reo tiếng gió rì rào sóng
Tiều phu vắng bặt cỏ cây im 
Chim chóc xa mờ sương khói mỏng
Bằng hữu tương giao đã hẹn sang
Ôm đàn lối nhò ta còn ngóng.

Cao Linh Tử


Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

NHỦ LÒNG




Hãy gắng mà đi hết cuộc đời
Cùng ly tân khổ chửa lưng vơi
Xa mờ đảnh hạc thôi hy vọng
Héo hắt vành môi cố gượng cười
Cây ngọt suy thời sinh quả đắng
Nhân lành trái tiết giữ màu tươi
Phải chăng thua thiệt trừ oan trái
Lặng lẽ ngày qua thế cũng rồi.

Cao Linh Tử