Phóng đại tình sau
thấu kính mờ
Ta Bà bỗng chốc đẹp
như mơ
Khi lu khi tỏ mời ong bướm
Bên trắng bên đen vắt sợi tơ
Vội mở hồng tâm
luôn khốn khổ
Hoài theo ảo ảnh mãi ngu khờ
Nồi kê chưa
chín cam lòng chịu
Cát bụi trở về nấm
mộ trơ.
Cao Linh Tử
Soc qua doc tho thoi,khong biet hoa...cuoi cung cung tro ve cat bui ....dung kg anh....chuc anh ngay nghi vui ve
Trả lờiXóaMong hoài em gái đến thăm
XóaXem thôi khỏi họa Cũng thầm vui hơn
Cảm ơn em nhe Sóc.
Cái mê lầm là chổ đó, thế thái từ đó... hàhà !
Trả lờiXóaChúng ta đều như thế mà hii
XóaMắt đau, chả dám ngồi lâu
Trả lờiXóaNghĩ nát óc chả được câu HỌA VẦN.
Chúc thày vui nghỉ cuối tuần
Cả nhà hạnh phúc, phong vân bốn mùa
Sang thăm và đọc cũng tốt rồi
XóaCảm ơn bà chị.
Huhu...
Trả lờiXóaNT cũng ghé qua đọc thôi và xin lỗi anh luôn vì hổng mần ra thơ...
Đừng chấp NT anh nhé!
Như Thị sang chơi cũng đủ rồi
Trả lờiXóaViết còm chia sẻ với thằng tôi
Bạn hiền biết đến vui trong dạ
Khỏi phải mần thơ, thỉnh khách ngồi.
Hiện trong tâm cảm phía xa mờ
Trả lờiXóaViễn cảnh huy hoàng một giấc mơ
Huyền diệu ngất ngây loang ánh lụa
Lung linh đắm đuối ngỡ nhung tơ
Giựt mình ngao ngán bao sầu tủi
Thảng thốt nhận ra quá nghệch khờ
Phản chiếu đời ai qua kiếng mỏng
Một mai trơ trọi nấm mồ trơ.
Em cũng chỉ xem thôi anh ạ, mấy ngày nay mệt đừ ... hichic...
Trả lờiXóa