Trang

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

TỰ SỰ


Chợt nhớ ra mình U bảy mươi
Nửa đà heo héo nửa còn tươi
Hàm răng xiêu tó gần như mếu
Đầu tóc xơ rơ  lạ mắc cười
Văng vẳng chuông chiều luôn réo gọi
Bộn bề bổn phận mãi quào bươi
Lo toan dọn chỗ nơi hằng sống
Tranh thủ thời gian một kiếp người.


Cao Linh Tử

10 nhận xét:

  1. Cho dù mình đến tuổi mười mươi
    Vẫn thấy cuộc đời thật đẹp tươi
    Răng mất không nhai vì miệng móm
    Tóc trơ khỏi chải mặc ai cười
    Sớm mai tỉa tót nhành hoa nở
    Chiều tối luơ quơ lá gió bươi
    Bè bạn chung vui năm lại tháng
    Hôm nay và mãi mãi ... Ơi người!

    Trả lờiXóa
  2. Sức khoẻ đong đầy y bốn mươi
    Ai mà dám nói hổng còn tươi
    Chúc anh chiều vui anh nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ai đã ngờ đâu Mẵn tứ tuần
      Tràn trề sức lực hổ đang xuân
      Hèn chi rờ mọt hoài đeo bám
      Cứng gối thì leo cũng có chừng

      haaaaaaaaa!!!!!

      Xóa
  3. Kinh vàng em đọc trong tôi,
    Hoa Vô Ưu nở một trời Sắc Không.
    Tóc em xanh cõi vô thường,
    Môi em nở nụ mười phương diệu vời...
    [trich BÊN DÒNG SẮC KHÔNG thơ vophubong

    Trả lờiXóa
  4. Em sang thăm anh, em sinh năm 1958 anh ơi.
    Chúc anh luôn vui, khỏe và bình an anh nhé.

    Trả lờiXóa
  5. Nói rằng sức khoẻ của anh tôi
    Thất thập mà như tứ tuần thôi
    Chẳng phải thân em đang bốn chục
    Chỉ là lời chúc tới anh rồi.

    Trả lờiXóa
  6. Tre già lá quéo gỗ đỏ tươi
    Chan chát oẳn oăn gió vẫy đuôi
    Lắc lẽo canh tàn sương ướt đọng
    Thềnh thang năm tháng nắng reo cười
    Ơn trời mưa móc măng từ lự
    Lộc đất chứa chan một cỏi tươi
    Ừ vây thân còm xương chắc được
    Dẫu tan một lớp bụi vẫn ngời ! (bụi: bụi tre)

    Trả lờiXóa