Trang

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

TRỞ TRỜI



Bấc lạnh tung hoành với ngọn đông
Triều dâng sương trắng dán đầy sông
Tre già lả ngọn bay chùm lá
Mai sớm trơ cành trổ mấy bông
Trở gió đầu đông ông cụ cảm
Gìn thân cuối nẻo thuốc nam phòng
Hết năm thành lệ như trời định
Rộn rịp thây phàm đất đá phong.
 

Cao Linh Tử
-------------


SẦU ĐÔNG
Da diết khối tình giữa cảnh đông
Lục bình xơ xác trôi trên sông

Mây bàng bạc phủ giăng màu xám
Gió lạnh lùng thổi hắt cánh bông
Lặng lẽ niềm đau buồn thế sự
Mịt mùng viễn ảnh tắc khơi lòng
Bóng chiều ray rứt người say cuộc
Khắc khoải căm hờn ngọn bắc phong! 
Nguyễn Đắc Thắng
Cao Lãnh - 20141221


-----------------

NHỚ ĐÔNG XƯA

Mỗi khi se lạnh là sang đông,

Chạnh nhớ về xa một bến sông,
Luống cải ven bờ ngồng mấy nụ
Dãy cà cuối bãi cọng vài bông.
Âu lo hai bữa buồn trong dạ,
Lo lắng qua ngày xót cả lòng.
Mưa gió mưu sinh rất khốn khó,
May mà tích trữ để phòng phong.
Nhatthuyh

3 nhận xét:

  1. Lòng già an trụ với ngày đông
    Dẫu giá ngập đồng buốt đáy sông
    Lão bệnh an tâm Nam tánh dược
    Quen rồi nếp cũ đóng thành phông
    ...
    Theo anh mấy vận cho vui đêm ... mòn !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm cúm tơi bời mấy tháng đông
      Nhắn lời cụ lão ở bên sông
      Giảm cải gừng tươi cùng bạch chỉ
      Xuyên khung kinh giới cộng phòng phông ...hiii

      Xóa
    2. Rức đầu xổ mủi buổi hừng đông
      Cảm lạnh ho khàn nấu thuốc xông
      Bưởi quýt xả dầu thêm lá ổi
      Một nồi trùm kín hít thở thông...
      hahaha theo anh đứt hơi lun !

      Xóa