Trang

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Xướng họa LIÊN HOÀN BÁT THỦ



LIÊN HOÀN NĂM MỚI


Hễ hết cũ rồi lại mới thôi
Mà sao lòng vẫn cứ bồi hồi
Cầu mong chuyện tốt luôn luôn giữ
Ước nguyện điều xui mãi mãi trôi
Tiến bộ tất nhiên  vui  biết mấy
Thành công ắt hẵn sướng lên rồi
Cho nên  tự nhủ làm sao nữa
Hãy sống đức nhân giữa đất trời

Đất trời cùng với kiếp người đời
Giao cảm chan hòa khắp mọi nơi
Xuân đến tưng bừng khi tiếp lễ
Tết về rộn rã  lúc giao thời
Tuần hoàn vạn vật  cây thành củi
Đột biến môi trường ruộng hóa khơi
Đổi mới cũng nằm trong  lệ luật
Thế gian cứ thế nhận đầy  vơi

Đầy vơi trạng thái  nén bung  sôi
Lượng  chất tương quan chuyển khứ hồi
Vũ trụ mở đầu trong lặng lẽ
Tinh cầu  kết thúc giữa chơi vơi
Mừng xuân cây quả căng vườn phố
Đón tết  lá hoa mọng núi đồi
Hạn héo chờ mưa tươi thắm lại
Đào mai lại nở  nắng hanh phơi

Hanh phơi xuân sắc hé đài môi
Rực rỡ  vàng  xanh đỏ rạng ngời
Thọ cúc lan ly  hồng huệ phượng
Lý trang mai liễu hạnh quỳnh đôi
Lê nho cam táo na măng quýt
Xoài ổi chuối dâu đào mận roi
Ngũ quả dâng lên năm mới đến
Mắt tươi lòng thắm lộc tài bồi

Tài bồi chúc tụng phúc tinh khôi
Địa lợi  hòa  nhân  lộc đắc thời
Sức khỏe bình thường luôn luyện tập
Thú vui  đều đặn vẫn ăn  chơi
Mừng xuân cố nán  mà chờ lão
Níu tuổi cứ  lưu để đợi trời
Năm mới mọi người ai cũng mới
Mắc chi thủ cựu một mình tôi

Mình tôi tiểu vũ trụ chơi vơi
Hễ đón xuân sang trí rạng ngời
Đưa  tiễn rồng xưa về lộc hội
Đón mời rắn mới đến phúc hồi
Vui mừng thế đạo tiêu tai biến
Thích thú thời đương giảm rối bời
Thủy thạnh dưỡng sinh nông nghiệp phát
Mộc trường lão thọ nhã nhàn rồi

Nhàn rồi thiền duyệt nhẹ nhàng rơi
Hơi thở vào ra hạnh phúc mời
Thường trụ xác thân hoan lạc dẫn
Hằng  tồn tâm niệm từ bi  soi
Minh thần tinh tấn khai nguyên đạt
Tuệ nghĩa khiết chiêu triển hoàn khôi
Đi đứng nằm ngồi nhuần hít thở
Hoàn đông cải lão mới đi thôi

Đi thôi như  nước dưới cầu trôi
Dịch chuyển tự nhiên cuốn nẻo đời
Không tắm hai lần dòng suổi chảy
Chẳng sinh hai dạo nghiệp thân phơi
Cứ qua năm mới rồi mong mới
Lại tiễn chuyện xưa chẳng đợi mời
Luôn hướng niềm vui về hiện tại
Hễ còn sức sống dõi đời chơi

Nha Trang,10.01.2013
VÕ SĨ QUÝ


Họa:

Đông tàn Khí lạnh vẫn chưa thôi
Sắc thắm vườn xuân chửa khứ hồi
Dõi mắt trông chờ chim én lượn
Theo dòng ngao ngán lục bình trôi
Đêm dài im ắng dường như đã
Ngày ngắn qua loa thế cũng rồi
Tất bật quanh năm  mòn xác tục
Thiều quang núp bóng cuối chân trời.

Chân trời hạnh phúc mõi đua đời
Nắm bắt dễ gì kiếm khắp nơi
Thiên hạ bao nhiêu người thất thế
Trần ai biết mấy kẻ hưng  thời
Gió xuân nắng hạ luôn chia sẻ
Ơn trạch suối nguồn chắng hợp khơi
Thiên địa vô tư  cùng vạn loại
Tinh thần no đủ chớ lưng vơi.

Lưng vơi nóng bỏng lửa trào sôi
Ngẫm lại mà xem được mấy hồi
Nhựa sống mùa xuân đang ắp ắp
Mầm yêu tháng hạ bỗng vơi vơi
Phất phơ mây đọng lưng chừng núi
Lác đác chim kêu chót vót đồi
Tiếc rẻ le le hòa bóng nhạn
Dùng thân làm áo gió sương phơi.

Sương phơi cười mĩm rạng vành môi
Đủ tuổi vàng kia phải chiếu ngời
Le Nhạn khác loài không hóa một
Đạo đời chung nẻo chẳng chia đôi
Tùy duyên bất biến gìn tâm pháp
Theo thuở vô cầu tránh ngọn roi
Hóa rác thành hoa làm lễ hiến
Chơn thần hằng bữa khá vun bồi

Vun bồi mật hạnh thấy kỳ khôi
Chẳng thắng chẳng thua ấy thức thời
Đổ giọt mồ hôi mà kiếm sống
Trồng cây trái ngọt để ăn chơi
Chào xuân đơn giản qua năm tuổi
Đón tết trang nghiêm cúng Đất Trời
Thiên hạ ồn ào thù tạc khách
Thanh nhàn độc ẩm chỉ riêng tôi

Riêng tôi biết khổ vẫn chưa vơi
Vượt ải càng thêm trí sáng ngời
Tay trắng thân trần khi đáo khứ
Của đầy tâm sáng lúc quy hồi
Nghiệp duyên đẩy sóng lâm đường khó
Oan trái chờ cơ gỡ mối bời
Bình thủy tương phùng nghe thiện hữu
Cầu may xin què bỏ xa rồi.

Xa rồi cái thuở lá vàng rơi
Ghét giận buồn thương bớt gọi mời
Một chổ hương quê an lạc hưởng
Đôi vầng nhật nguyệt sáng êm soi
Mấy bài nương  luật không nên sĩ
Lắm bạn Vong niên chửa thủ khôi
Mến nghĩa giao tình dùng tiếng thật
Cho dù khinh trọng chịu mà thôi

Mà thôi bóng xế đã dần trôi
Xuân hạ thu đông trải cả đời
Sướng khổ buồn vui đều đủ nếm
Nhục vinh thanh trọc cũng dần phơi
Nghinh tân tống cựu người đưa đón
Khánh hỉ tầm hoan kẻ gọi mời
Trà lá mứt gừng ta cũng Tết
Vui chân thỉnh bác đến nhà chơi.

Cao Lãnh 13/1/2013
Cao Linh Tử




22 nhận xét:

  1. woah, thầy ơi là thầy ơi. Thế này sao trò họa nổi ạ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cứ họa đi , được khổ nào hay khổ nấy hihi...

      Xóa
    2. dạ vâng thưa thầy. Em viết xong sẽ gởi thầy sửa ạ.

      Xóa
    3. chào BN ah. mình rất thích đọc thơ bn... muốn ghé sang blog bn để đọc thơ nhưng k vào đc BN ah....

      Xóa
    4. http://binhnguyen222b-huenguyen.blogspot.com/

      Xóa
  2. Bái phục! Các huynh, muội muội pó tay rùi...hehe

    Trả lờiXóa
  3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  4. Chào xuân đơn giản qua năm tuổi
    Đón tết trang nghiêm cúng Đất Trời
    Thiên hạ ồn ào thù tạc khách
    Thanh nhàn độc ẩm chỉ riêng tôi(CLT)
    .............
    xuân này mời bn ghé nhà chơi...
    đãi bạn trà thơm ..mứt, kẹo gừng..
    tấm lòng hiếu khách... cùng thơ phú..
    vàng... những cành mai -tết tưng bừng.
    ....
    em gái ghé thăm anh.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em
      anh chuộng lòng thật thà mà em lại khách sáo với anh chi rứa hii.Giọt buồn hay mưa buồn thì cũng như nhau thôi mà...

      Xóa
  5. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  6. http://binhnguyen222b-huenguyen.blogspot.com/

    Trả lờiXóa
  7. HỌA BÀI 1 :
    Đông cuối gần tàn lạnh chửa thôi
    Nắng xuân e ngại vẻ bồi hồi
    Nhởn nhơ chim én bay ngừng đậu
    Vội vã thuyền buồm lái lướt trôi
    Chìm nổi ba sinh đêm sắp tới
    Lênh đênh một kiếp tuổi chiều rồi
    Hoàng hôn tắt nắng màu đen tối
    Ánh sáng mờ tan góc cuối trời.

    HỌA BÀI 2:
    Hạnh phúc tìm đâu sắp cuối đời
    Năm mươi có lẻ trải muôn nơi
    Chồn chân sức yếu đâu còn tuổi
    Mỏi gối lực hao đã hết thời
    Gạt bỏ tình xưa nào nhớ tới
    Cố quên chuyện cũ lại in khơi
    Xế chiều bóng tắt nghe buồn tủi
    Chất chứa càng thêm chẳng bớt vơi.

    HỌA BÀI 3 :
    Cuộc sống mặc cho cứ động sôi
    Đơn xơ bình dị chả bồi hồi
    Cơm canh hai chén dùng chưa giảm
    Rượu đế ba ly rót chẳng vơi
    Sáng ngắm yến sào nơi vách núi
    Chiều nghe chim hót khắp sườn đồi
    Một mình tự tại đời thanh tịnh
    Mặc kệ tuồi già mái bạc phơi .

    HỌA BÀI 4 :

    Mắt đẹp u buồn mím chặt môi
    Tuổi xuân phơi phới nét ngời ngời
    Hôn nhân gấp rút xa rời mẹ
    Hạnh phúc cạn nhanh muốn lẻ đôi
    Cay nghiệt bám đeo chồng bạo lực
    Xỉn say hứng chịu cảnh đòn roi
    Má hồng phận bạc bao oan trái
    Gìn giữ gia cang cố đắp bồi.


    Trả lờiXóa
  8. Qua huynh nhìn chóng mặt. Thôi zìa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu lắm cô mình mới ghé chơi
      Gặp thơ không họa đợi kêu mời
      Quay lưng dìa tuốt còn lên tiếng
      Khơi ! hiiii

      Xóa
    2. Vì bận cho nên chẳng chạy chơi
      Nào đâu có phải đợi huynh mời
      Không thương thì chớ còn chê trách :
      "Khơi"
      Huhuhu

      Xóa
    3. Quý mến cô mình mới chọc chơi
      Ngờ đâu mít ướt khỏi cần mời
      Giọt dài giọt vắng buồn cười quá
      Khơi !haaaaaaa

      Xóa
    4. Muội khóc - Chỉ là chuyện giỡn chơi
      Vắng huynh nhơ nhớ định sang mời
      Nhà đông e ngại nên bày chuyện
      Khơi
      Hihihi!

      Xóa
  9. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  10. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  11. ...Hôm nay Sóc tìm ra nhà anh "tui " rồi ...Sóc qua thưởng thức thơ thôi ...được không anh "tui" ơi...icon ..nháy mắt nè...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hoan hô em kiếm dược nhà tui
      Là lạ hèn chi phảng phất mùi
      Sóc ở trên cây nhai hạt dẻ
      Hoan hô Sóc tìm được nhà tui !

      Chúc em ngủ ngon hiiiiii

      Xóa