Tuổi mộng bây giờ đã cách xa
Vết
nhăn đuôi mắt báo dương tà
Vạn
đường khôn dại thành chưa một
Tam
bão lu mờ mất cả ba
Món
nợ cang thường còn níu kéo
Sợi
dây oan nghiệt chửa buông tha
Niết
Bàn khuất dấu nhiều điên đảo
Bát
khổ khách trần khó vượt qua.
Cao
Linh Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét