Trang

Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

NUỐI TIẾC






Nhân đọc bài VÌ SAO RƠI của Đỗ Quyên chợt nhớ chuyện xưa chuyện nay bèn họa lại.



Lâu lắm cuối cùng chiếc lá rơi
Âm vang còn đọng tiếng ai cười
Ân tình nhòa nhạt bên dòng buốt
Kỷ niệm chập chùng cuối biển khơi
Bến cũ nắng tàn mờ sóng nước
Bờ xưa sao rụng ánh lưng trời
Ngẩn ngơ tiếc nhớ đời trang trải
Bạc tóc thay hồn rẽ mỗi nơi.

Cao Linh Tử
16/3/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét