Trang

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

CHUYỆN TRẦU CAU




Dây tơ vấn vít thân cây lão
Đẹp nghĩa keo sơn bền một dạo
Cau đứng vươn mình ướt giọt mưa
Trầu đeo trải lá tươi màu áo
Lao xao gió nhẹ dáng mơ màng
Lấp loáng trăng thanh hồn mộng ảo
Hòa hợp ân tình suốt mấy mùa
Bỗng dưng đổ ngã buồn ngơ ngáo

 Cao Linh Tử

4 nhận xét:

  1. Là thế!
    Bài thơ ngút ngắt với vần trắc cho tâm tình vút cao!

    Trả lờiXóa
  2. Chỉ dám mơ màng khi tuổi lão
    Nhà thờ dự lễ xong đi dạo
    Ủi an trò chuyện sẻ phần cơm
    Chăm sóc vỗ về thay tấm áo
    Bình dị nghĩa lành chẳng phải mơ
    Đơn xơ tình thực không còn ảo
    Đâu hề mộng tưởng cảnh giàu sang
    Tự đáy tâm hồn nào ngổ ngáo.

    Trả lờiXóa
  3. em ghé thăm anh- chiều cuối tuần chúc anh vui ạ..!

    Trả lờiXóa