Trang

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

TÌNH MÙA ĐÔNG
Buồn quá xem hình cho đỡ nhớ
Ngậm ngùi Niệm khúc những bâng khuâng
Dẫu biết vô thường Luôn xóa dấu 
Ân tình bỗng chốc hóa phù vân !
Sương sớm lạnh căm buồn dáng ngọc
Đi về một bóng nghĩ càng thương
Áo cơm lặng lẽ như cô độc
Thiếu phụ Mùa đông bốn bức tường!
Em đứng bao mùa đông quạnh quẽ
Một lần mở ngõ đón tha phương
Đắng cay những giọt tình ngăn cách
Vô vọng buồn tênh giấc mộng thường!
Vần thơ chín vỡ tình trăm hướng
Vết cứa sâu hằn rướm máu tim
Viết cho ai biết mùa thu chết
Thông cảm giùm ai những nỗi niềm
Cao Linh Tử
29/12/2015

1 nhận xét:

  1. lại ghé đọc thơ của người xa
    lâu rồi vắng bóng - chẳng có nhà...

    em thích bài thơ này !

    Trả lờiXóa